Monday 23 August 2010

Ngạo Mạn

*  Vài kẻ nói tôi ngạo mạn. Không đâu, tôi chỉ ngông.
    Ngông - thì đúng hơn.
    Để tôi dạy cho biết thế nào là ngạo mạn...


  _ Bạn nghĩ bạn có gia đình. Bạn dạy tôi về tình yêu? Bạn bình luận chuyện tình cảm của tôi mỗi khi rảnh rỗi? - Bạn là kẻ ngạo mạn. Bạn không sống hết nổi một đời. Chuyện tình bạn dễ dàng quá, bạn giống tôi không?... Nếu định nghĩa được điều mình dạy thì hãy mở mang kiến thức người khác. Nói tôi xem: tình yêu là gì?

  _ Bạn đang thất tình? Bạn chia tay với người yêu...! Bạn bảo rằng những người thương yêu tôi sẽ chỉ khổ sở mà thôi... Bạn làm người đến với tôi phải dằn vặt đau đớn từ đêm này sang đêm khác? - Bạn ngạo mạn. Vì ngay đến tình yêu đúng nghĩa bạn còn chẳng có nỗi, sao xen vào chuyện người ta?

  _ Bạn nghĩ bạn có tuổi. Đức Chúa Trời cho bạn sống được vài năm? Vài chục năm? Bạn gần xuống lỗ, bạn nghĩ bạn đến được Thiên Đàng - Hay bạn không biết? Bạn bươi móc chuyện tôi làm, bạn bình luận về nó những lúc không có tôi ở đó? Bạn nghĩ kinh nghiệm cuộc đời bạn đủ để áp đặt vào tôi? - Bạn ngạo mạn. Ồ, Chúa cho bạn sống đến vài năm hãy nhìn lại xem mình sống như thế nào. Nhiều tuổi chẳng phải là đặc ân, ai chẳng có lúc sẽ già? Có phải vì bạn giỏi giang hay đáng cao trọng mà phải già cả đi...? Kinh nghiệm bạn có - Giống tôi không? Bạn ở trong hoàn cảnh của tôi không? Mỗi người mỗi khác. Đừng áp đặt chỉ vì bạn gần với lỗ huyệt hơn tôi. Hãy giúp tôi đừng khinh bỉ tuổi tác của bạn.

  _ Bạn nghĩ bạn là chị, là anh người ta, bạn nghĩ bạn có trách nhiệm với họ? Đúng. Nhưng bạn không có quyền trên họ. Trong gia đình nếu ai có tư cách nói về việc ra lệnh hay xét đoán người khác thì ấy là cha mẹ. Vì họ sinh ra con cái! Anh chị em là những kẻ không tự chọn được: Sinh ra đã gặp, chẳng qua là bất đắc dĩ. Có thể là một niềm vui, sự may mắn mà cũng có thể là một câu nguyền rủa, một điều xui xẻo trong cuộc đời ta phải chấp nhận. Bạn không phải người nuôi nấng đứa em mình, bạn chẳng là gì cả! Lo sống cuộc đời riêng thay vì lấy trí khôn hạn hẹp để cầm tù người khác bởi bạn thích thế. - Bạn thật ngạo mạn. Ngày phán xét đến, bạn không mang thay gánh nặng hay nhận thay phần thưởng cho người ta được. Nếu có thể hãy nâng đỡ, đừng áp đặt vì trình độ và những thứ trong bạn không đủ để ép ai đó sống theo cách riêng bạn muốn. Bạn thật ngu ngốc và thảm hại...

  _ Vài kẻ vớ vẩn sinh ra từ gia đình Cơ Đốc, làm vài việc khiến người khác trông thấy ngưỡng mộ. Bạn có quyền một thời lăng xê tôi, rồi một thời khác bạn rao những chuyện vớ vẩn để bàn tán cho vui trong các buổi tiệc phung phạm. Bạn nghĩ bạn là ai? Từ khi sinh ra Đức Chúa Trời trao cho con người quyền tự do và sự riêng tư cá nhân. Bạn đủ phẩm trật phá việc đó sao? Người bị hại không phải là bạn, bạn sống cuộc đời riêng thoải mái sau khi tuông những thứ bẩn thỉu tự nghĩ ra. - Bạn là kẻ ngạo mạn... Những kẻ như bạn nếu bị câm, Hội Thánh Đà Lạt sẽ phục hưng. Chỉ tiếc rằng ngày đó chưa đến...

  _ Bạn nói rằng nếu bạn đứng ra lập một nhóm mới, toàn thể Gabriel sẽ bỏ tôi và theo bạn? Bạn không nỡ làm vậy? Ôi đừng ngu xuẩn thế chứ. Nếu làm được hãy làm đi. Nếu Đức Chúa Trời cho phép, hãy tiến hành đi. Bởi vì tôi không quan tâm... Như người làm công trong vườn nho, tôi trồng và tôi tưới. Tôi muốn thấy gì? Chỉ muốn thấy mình có ý nghĩa, muốn thấy việc mình làm có chút bông trái. Tôi yêu thương nhóm nhỏ nhưng không sở hữu những thành viên của nó. Tôi hy sinh hết những thứ tôi có để cho nhóm nhỏ; nhưng tôi không đòi hỏi đáp lại bằng sự phục tùng hay tôn suy... Chà ai thấy tôi lôi kéo mọi người nhỉ? Tôi không có cộng sự, ngoài Onestar (Thực tế trước đây tôi chẳng hề có cộng sự nào vì tôi không cần người ủng hộ). Có lẽ bạn không là gì cả nên không biết! Nếu lập giáo phái mới, tôi chẳng được lợi gì. Nếu ly khai, tôi chẳng được lợi gì. Nếu Gabriel "theo" tôi như bạn nghĩ, tôi cũng chẳng được lợi gì. Cái cuộc đời này trôi nhanh lắm, thế giới biến đổi và ai chắc ngày mai sẽ không có chiến tranh, không có người chết? Tôi chẳng quan tâm nếu bạn "kéo" hết mọi người. Tôi chỉ trồng và tưới với chất lượng tốt nhất mình có thể... Đừng để tôi khinh bạn, kẻ ngu ngốc ngạo mạn kia...

  _ Bạn nhờ ai đó chuyển lời nhắc rằng một ngày nào đó sẽ đến nói chuyện với tôi. Bạn muốn tôi làm hài lòng Ban Điều Hành? Bạn muốn tôi nhẹ nhàng hơn cho mọi thứ có vẻ "yêu thương" một chút? Không, nếu đã là lãnh đạo, phải biết đừng ngồi đó mà đợi nghe những cái thơm tai mình. Như các cụ chờ quờ vờ nờ chỉ muốn thấy khen ngợi khích lệ nên không cho phép iểu ình. Bưng bít mọi chuyện, thích được khen hơn ư? Cái đó chứng tỏ hiệu quả rồi vì thứ gì cũng "trông như là tốt", thứ gì cũng "vậy là được rồi" nên chi Thánh Linh chẳng cần hành động nữa. Chẳng bao giờ ta phục hưng được. Bạn chỉ muốn nghe các thứ êm tai thôi...? Hãy đổ thừa cho ma quỷ vì nó làm các việc tồi tệ... Bạn thích nói về yêu thương? Sao tôi không thấy nhỉ? Sao tôi không biết nhỉ? Bạn bươi móc việc người khác, bạn thăm viếng nhưng chỉ gây cãi lộn, bạn thích làm mọi người vui lòng? Tốt, nhưng... chà, cái bạn đem lại chỉ là yêu thương giả dối. Nói chuyện trên đầu lưỡi là điều tôi khinh bỉ từ trước lúc sinh ra... Bạn quan tâm không? Bạn tìm hiểu không? Bạn bảo rằng "vì yêu thương quan tâm" nên bạn được quyền dòm ngó đời tư của tôi? Rao truyền các tin tức mà tôi cũng chẳng biết là có? Ước gì một lần nữa, bạn bị câm hay điếc - Hội Thánh Đà Lạt sẽ phục hưng. Cái đám kia, bạn giống như loại người Phaolô cảnh báo: "hay ở không, quen thói chạy nhà nầy sang nhà khác; nào những ở không thôi đâu, lại còn thày lay thóc mách, hay nói những việc không đáng nói nữa." Nếu có ai đó thật sự khôn ngoan và có thẩm quyền nhiều nhất, thì là ông Mục Sư đáng kính và chấp sự Nguyễn Thiên Ý đặc trách thanh niên. Tuy vậy những người đó làm tôi kính trọng - họ không nói nhiều nếu họ không hiểu hết. Để có thể rao truyền "yêu thương - nên muốn biết", tôi chỉ thấy chấp sự Nguyễn Thiên Ý là thật quan tâm theo kiểu ấy (dẫu rằng tôi không liên lạc đã lâu). Điều bạn nói là ngụy biện cho thói vớ vẩn tầm thường. Kẻ ngạo mạn, hãy nên thánh trong từng ngày, đừng nghĩ rằng bạn thuộc linh hơn hay thông minh hơn tôi - nếu trong 24 tiếng mà có thể thấu hiểu Vật Lý Lượng Tử, tôi tin rằng bạn đủ trình độ hiểu hết con người tôi và các cộng sự trong khoảng một năm. Còn không, im đi.

  _ Bạn buộc tôi phải đi sinh hoạt với thanh niên? Áp lực tôi phải bước vào Ban Điều Hành? Xét nét tôi nếu không nhóm với bạn mỗi chiều Chúa Nhật? - Bạn là kẻ ngạo mạn. Hãy biết rằng thế giới không xoay chung quanh ngôi nhà thờ của bạn, Cơ Đốc Giáo không xoay chung quanh hệ phái của bạn. Công trường của Chúa không hạn hẹp trong khuôn viên thanh niên Đà Lạt, và Thượng Đế chẳng cầm tù trong nhóm Điều Hành của bạn. Cái gì cần làm tôi đã làm rồi. Biết vì sao tôi bỏ ban Điều Hành không? Vì khải tượng tôi đã được mở sang hướng khác. Chà, bạn muốn gì nhỉ? Hãy tự làm tốt công việc của mình. Tốt đến không chỗ trách được ấy. Tốt đến mức bạn hài lòng vì mình đã dốc hết sức ấy. Tôi chẳng đoán xét bạn đâu. Tôi chỉ dành cái chất lượng cho Gabriel và thế là hết. Cuộc sống tôi không quay chung quanh bạn, mục đích Thượng Đế tạo dựng tôi ra cũng không để dành cho riêng bạn, kẻ ngạo mạn, bạn không mong Hội Thánh Thân Yêu này phục hưng nhiều hơn tôi đâu...

  _ Bạn nghĩ tôi lúc nào cũng rảnh rỗi để tiếp bạn? Bạn nghĩ tôi rảnh rỗi nên mới làm công việc Chúa? - Bạn là kẻ không những ngạo mạn mà còn ngu xuẩn. Điều quan trọng nhất với tôi là hầu việc Đức Chúa Trời. Chà, tôi có thể bỏ tất cả. Nghĩ xem làm sao vừa hầu việc Chúa bằng hết cả tâm huyết, vừa học hành để có trình độ. Tôi học tất cả mọi thứ, và tôi có thể áp dụng tất cả các thứ đó. Học với tôi nhé? Bạn học gì nào? Bạn làm gì nào? Bạn bận rộn lo lắng cho việc kiếm tiền? Ôi, tôi cũng vậy. Là thằng con trai sinh trong gia đình không mấy khá giả, tôi yêu thương cha mẹ và có trách nhiệm. Sao tôi không lo kiếm tiền giống bạn được chứ? Sao tôi không bằng bạn để có trách nhiệm với người thân thuộc mình nhỉ? Đừng kiêu ngạo thế, khi phải vừa {hầu việc Chúa - trau giồi bản thân - kiếm tiền - có trách nhiệm với người khác - và vượt qua các thứ vớ vẩn đến hằng ngày từ những kẻ vô công rỗi nghề ưa tò mò thóc mách}: Tôi không rảnh, không rảnh đâu! Cho nên nếu bạn thuộc loại tầm thường ưa kiếm chuyện; tôi không tiếp. Xin lỗi hãy gửi thư vào hộp mail để chờ được trả lời như mọi người. Nhé.



  Vài kẻ ngạo mạn tôi gặp trong đời. Những kẻ ấy không làm được việc gì ngoại trừ giúp tôi cứng rắn thêm. Cám ơn bạn, bạn có thể làm mọi thứ nhưng để phục hưng Hội Thánh Chúa, cần những người không giống bạn. Dù sao Chúa tể trị mọi sự. Chúc một ngày tốt lành... Tôi lại bước lên phía trước.

No comments:

Post a Comment

Chú Ý: Chỉ có thành viên Blog mới được quyền Comment, bạn cần đăng ký trước đã. Comment sau khi đã post thì không chỉnh sửa được, do đó nếu có sai sót hoặc chứa nội dung không tốt, Admin chỉ có thể xóa bỏ hoàn toàn. Cẩn thận nhé bạn.

Note: only a member of this blog may post a comment.