Wednesday 8 September 2010

Tâm Trạng

Đây là lần đầu tiên Yến Trúc viết entry của mình trên blog, những thời gian qua dù gặp chuyện vui bùn thế nào thì Trúc cũng chỉ biết tâm sự với quyển lưu bút hoặc với nguời bạn thân mà mình tin tuờng nhất thôi. Bởi bản tính rụt rè của mình (theo nhiều bạn chưa tiếp xúc nhiều thì đuợc gọi bằng từ " chảnh") nên không muốn ai biết đuợc điều mà mình nghỉ hay những vấn đề của mình đang gặp.
Có lẽ Trúc là nguời ích kỷ bởi chỉ thích nghe nguời khác nói về họ chứ không thích kể gì về mình cho họ nghe lại cả. Dần dần Trúc cũng hiểu ra rằng việc cho nguời khác biết về những khúc mắc của mình không có gì là xấu hổ cả và chỉ khác việc mình viết nhật ký là tâm sự của mình đuợc dấu kín mà thôi.
Hôm nay Trúc gặp chuyện buồn về gia đình và nguời đầu tiên Yến Trúc chia sẻ là chị Trúc Hiền. Vốn dĩ truớc giờ Trúc có một suy nghĩ là nguời khác hay kể và tâm sự với mình thì mình sẽ chia sẻ lại như một cách đáp lại nhưng hôm nay Trúc thật sự mở lòng ra tâm sự với nguời khác, điều mà truớc giờ Trúc cảm thấy khó khăn nhất.
Khi còn bé Trúc chỉ mong mình ăn thật nhiều để nhanh lớn để đuợc làm nhiều thứ mình thích nhưng bây giờ khi đã lớn Trúc lại mong muốn mình bé lại để không phải lo lắng suy nghĩ nhiều. Trong lòng lúc nào cũng đầy dẫy sự trách móc hờn giận về gia đình, đôi khi Trúc cảm thấy ngột ngạt muốn bỏ đi một nơi khác thật xa, xa khỏi gia đình này. Bạn bè ở tuổi mình sao có nhiều điều kiện, còn mình ở nhà không khác gì đứa ờ, dù biết rằng đó bổn phận con cái trong nhà nhưng chẳng ai có ý thức, cứ bầy bừa ra rồi có mình dọn. Nhiều lúc trưa đi học về trễ, mẹ ờ nhà chẳng làm việc gì cũng không làm giúp , việc gì cũng đùn cho mình, vì thế sự bực tức sảy ra ,sau rồi cũng phải nghe những tiếng chửi của mẹ. Ngay cả việc Trúc muốn có một căn phòng riêng cũng bị nói này nọ nữa. Nếu đã thật sự có trách nhiệm và hiểu con mình thì Trúc đã không " mất dạy" như lời họ nói.

2 comments:

  1. Trong nhóm có 7 thành viên nữ thì hết 3 thành viên W nghe bị áp đặt trong gia đình rồi. Thực tế có lẽ là con trai nên W lúc nào cũng bức phá, hmmm... Chính vì vậy cũng mong các bạn nữ có thể bức phá khỏi nhiều rào cản từ người khác mà sống tự do làm điều cuộc đời mình sinh ra để làm (không phải là để hầu hạ bất cứ ai hay sống cho sở thích của họ). Dẫu vậy với nhiều người tư tưởng đó của W không thích hợp với đời sống Cơ Đốc (W chẳng quan tâm, vì W biết mình sống làm gì).
    W chỉ biết cầu nguyện cho các bạn, cho Yến Trúc để Thánh Linh giúp đỡ thành viên Gabriel vừa học vừa trở thành người hữu dụng cho nhà Chúa. Mong Yến Trúc sớm thanh thản trong tâm hồn.
    Có nhiều thứ giá trị và đáng quan tâm hơn những điều kẻ khác nói hay nghĩ về bản thân ta... Dù vậy một cái nhìn thú vị trong cuộc sống đã giúp W vượt qua rất nhiều: xem thử thách hoặc cay đắng giống một trò chơi đi; lợi dụng nó để phát triển mình. Khi biết coi thường mọi nỗi đau, ta sẽ trở nên vững vàng hơn.

    ReplyDelete
  2. co le anh doc bai nay hoi tre nhung cung kg nuong dung kg anh rat hieu va thong cam cho em anh cung mam trong hoang canh cua em do nhung anh chi khac em la em con co ban linh de noi lai su bat cong do voi gia dinh con anh thi lai khac nhung luc nhu the anh chi biet im lang cam chieu nhin nhuc thoi va co gan lan cho song viet duoc dao nhung cung kg xao vi cu tu tu roi anh cung wen cu mac ke moi chuyen vi nghi ky lai do cung la bon phan cua nguoi lam con minh phai co gan lam thoi co gan len nhung lan nhu day xe giup em quen dan voi su chieu dung va mot ngay nao do em se tot hon."moi khi gap chuyen buong hay khoc that to that lau va roi bung cung se doi minh cung phai an de tiep tuc dong va chieu dung roi moi chuyen cung qua di"

    ReplyDelete

Chú Ý: Chỉ có thành viên Blog mới được quyền Comment, bạn cần đăng ký trước đã. Comment sau khi đã post thì không chỉnh sửa được, do đó nếu có sai sót hoặc chứa nội dung không tốt, Admin chỉ có thể xóa bỏ hoàn toàn. Cẩn thận nhé bạn.

Note: only a member of this blog may post a comment.